Hóa bánh ra nhiều
Tuần 2 Mùa Phục Sinh – Thứ Sáu.
Lời Chúa: Ga 6, 1-15
Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng thì chạnh lòng thương.”
(…) Khi ấy, Chúa Giêsu ngước mắt lên và thấy đám đông dân chúng đến với Người.
Người hỏi ông Philipphê:
“Ta mua đâu được bánh cho những người này ăn?”
Philipphê thưa:
“Thưa Thầy, hai trăm bạc bánh cũng không đủ để mỗi người được một chút.”
Một trong các môn đệ tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa với Người:
“Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người.”
Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống đi.”
Chỗ ấy có nhiều cỏ.
Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông khoảng năm ngàn.
Bấy giờ, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, và khi đã tạ ơn, Người phân phát cho những người ngồi đó, và cá cũng phân phát như thế, ai muốn ăn bao nhiêu tùy thích.
Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: “Các con hãy thu lại những miếng lúa mạch mà người ta ăn còn dư, kẻo phí đi.”
Họ thu lại mười hai thúng đầy bánh do năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn mà còn dư.
Chúa Giêsu biết rằng người ta sắp đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.
Suy niệm
Với bài Phúc Âm hôm nay, người Kitô hữu quan sát từng cử chỉ, lời nói và việc làm của Chúa Giêsu, để biết rõ Chúa hơn.
Chúa Giêsu đi sang bên kia Biển Hồ.
Người đi khắp nơi, lôi cuốn đông đảo dân chúng, làm nhiều phép lạ, chữa mọi thứ bệnh tật, đi lên núi, giảng dạy các môn đệ và dân chúng.
Người nhìn đám đông, biết rõ nhu cầu của họ.
Người thực hiện phép lạ hóa bánh ra nhiều và phân phát bánh cá cho mọi người, Người yêu cầu thu lại mọi vụn bánh.
Cuối cùng, Người lánh mặt khi dân chúng định tôn Người làm vua.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn tín thác vào quyền năng và lòng nhân từ của Chúa.
Vì đối với Chúa không có gì là không thể và Chúa luôn biết rõ nhu cầu thực sự của gia đình cũng như của từng người thân trong gia đình chúng con.
Chúng con ngợi khen và tạ ơn Chúa muôn đời.