Chúa hoán cải lòng họ
Thứ Tư – Tuần 10 – Mùa Thường Niên năm II
“Chớ gì dân này nhìn nhận Chúa là Thiên Chúa và chính Chúa đã hoán cải lòng họ”.
Trích sách Các Vua quyển thứ nhất.
Vua Acáp sai người triệu tập toàn thể con cái Israel và nhóm họp các tiên tri trên núi Carmel.
Bấy giờ Êlia đến cùng toàn dân và tuyên bố rằng:
“Các ngươi đi nước đôi cho đến khi nào?
Nếu Chúa là Thiên Chúa, các ngươi hãy theo Người; nếu Baal là thiên chúa, thì hãy theo nó đi!”
Dân chúng không thưa lại được lời nào.
Êlia nói tiếp:
“Chỉ còn tôi là tiên tri duy nhất của Chúa, mà tiên tri của Baal thì có đến bốn trăm năm mươi người.
Hãy cho chúng tôi hai con bò đực; họ hãy chọn lấy một con cho họ, xẻ ra từng miếng đặt trên củi, nhưng đừng đốt lửa.
Phần tôi, tôi làm thịt con bò kia, xếp trên củi và cũng không châm lửa.
Ðoạn các ông hãy kêu cầu danh các thần của các ông, còn tôi, tôi sẽ kêu cầu danh Chúa của tôi.
Ðấng nào đáp lời cho lửa xuống đốt, thì Ðấng ấy là Thiên Chúa”.
Toàn dân đồng thanh đáp: “Ðề nghị hay đấy!”
Vậy Êlia nói với các tiên tri của Baal rằng:
“Các ông hãy chọn lấy một con bò và làm thịt trước đi, vì các ông đông hơn, rồi hãy kêu cầu danh thần của các ông, nhưng đừng châm lửa”.
Họ liền bắt con bò người ta trao cho mà làm thịt.
Họ kêu cầu danh Baal từ sáng đến trưa và nguyện rằng:
“Lạy thần Baal, xin nghe lời chúng tôi!”
Nhưng chẳng có tiếng đáp, cũng chẳng ai trả lời.
Họ nhảy múa chung quanh bàn thờ họ đã dựng lên.
Khi trời đã trưa, Êlia chế diễu họ rằng:
“Hãy gào thét to hơn, vì Baal là một vị thần.
Có khi Người đang là tính công chuyện hoặc đang bận việc, hoặc đi vắng, hay đang ngủ chăng, và sẽ thức dậy”.
Họ càng kêu lớn tiếng, lấy gươm giáo rạch mình theo tập tục họ, cho đến khi mình đầy máu me.
Khi đã quá trưa, họ còn đọc thần chú đến giờ dâng lễ vật thường lệ, nhưng không có tiếng đáp, cũng chẳng có ai trả lời tỏ dấu lưu tâm đến.
Bấy giờ Êlia nói với toàn dân rằng:
“Hãy lại gần tôi”.
Toàn dân liền đến gần bên ông.
Ông dựng lại bàn thờ Chúa trước kia đã bị phá huỷ.
Ông lấy mười hai hòn đá đúng theo số mười hai chi tộc con cái Giacóp, là kẻ đã được nghe lời Chúa phán như sau: “Ngươi sẽ gọi là Israel”.
Ông dùng các hòn đá ấy làm bàn thờ kính danh Chúa.
Rồi ông đào một cái mương, rộng chừng hai đấu hạt giống, chung quanh bàn thờ; ông xếp củi, xẻ con bò ra từng miếng và đặt trên củi.
Ðoạn ông nói: “Hãy múc đầy bốn hũ nước và đổ trên của lễ toàn thiêu và củi”.
Và họ làm như thế.
Ông còn dạy: “Hãy làm như vậy một lần thứ hai”.
Khi người ta đã làm như ông dạy, ông lại ra lệnh: “Hãy làm như thế một lần thứ ba”.
Và họ làm lần nữa.
Nước chảy chung quanh bàn thờ, mương đầy nước.
Khi đã đến giờ dâng của lễ toàn thiêu, tiên tri Êlia tiến ra cầu nguyện rằng:
“Lạy Chúa là Thiên Chúa của Abraham, Isaac và Israel, xin tỏ ra Chúa là Thiên Chúa của Israel và con là tôi tớ của Chúa, và chính vì tuân lệnh Chúa truyền mà con đã làm các việc này.
Lạy Chúa, xin nhậm lời con, xin đoái nghe lời con, hầu cho dân này nhìn nhận Chúa là Thiên Chúa và chính Chúa hoán cải lòng họ”.
Bấy giờ lửa Chúa giáng xuống thiêu đốt của lễ toàn thiêu, củi, đá và cả bụi đất, đồng thời cũng hút hết nước trong mương.
Trông thấy thế, toàn dân kinh hãi sấp mặt xuống đất mà nói rằng:
“Chúa là Thiên Chúa! Chúa là Thiên Chúa!”
Ðó là lời Chúa.
BÀI ĐỌC I – 1 1 V 18, 20-39, thứ Tư tuần 10 mùa Thường niên năm II.
(Nguồn TGPSG)