Ân Cần Tiếp Đãi Khách Đến Nhà
Thứ Ba Tuần 31 – Mùa Thường Niên
Lời Chúa trong thư thứ nhất của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Rô-ma (Rm 12,5-16a).
Thưa anh em, chúng ta tuy nhiều nhưng chỉ là một thân thể trong Đức Ki-tô, mỗi người liên đới với những người khác như những bộ phận của một thân thể.
Chúng ta có những đặc sủng khác nhau, tuỳ theo ân sủng Thiên Chúa ban cho mỗi người.
Được ơn làm ngôn sứ, thì phải nói sao cho phù hợp với đức tin.
Được ơn phục vụ, thì phải phục vụ.
Ai dạy bảo, thì cứ dạy bảo.
Ai khuyên răn, thì cứ khuyên răn.
Ai phân phát, thì phải chân thành.
Ai chủ toạ, thì phải có nhiệt tâm.
Ai làm việc bác ái thì vui vẻ mà làm.
Lòng bác ái không được giả hình giả bộ.
Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành ; thương mến nhau với tình huynh đệ, coi người khác trọng hơn mình ; nhiệt thành, không trễ nải ; lấy tinh thần sốt sắng mà phục vụ Chúa.
Hãy vui mừng vì có niềm hy vọng, cứ kiên nhẫn lúc gặp gian truân, và chuyên cần cầu nguyện.
Hãy chia sẻ với những người trong dân thánh đang lâm cảnh thiếu thốn, và ân cần tiếp đãi khách đến nhà.
Hãy chúc lành cho những người bắt bớ anh em, chúc lành chứ đừng nguyền rủa : vui với người vui, khóc với người khóc.
Hãy đồng tâm nhất trí với nhau, đừng tự cao tự đại, nhưng ham thích những gì hèn mọn.
Đó là lời Chúa
Đáp ca Tv 130,1.2.3
Đ.Hồn con xin Chúa giữ gìn,
nép mình bên Chúa an bình thảnh thơi.
1Lòng con chẳng dám tự cao,
mắt con chẳng dám tự hào, Chúa ơi !
Đường cao vọng, chẳng đời nào bước,
việc diệu kỳ vượt sức, chẳng cầu.
Đ.Hồn con xin Chúa giữ gìn,
nép mình bên Chúa an bình thảnh thơi.
2Hồn con, con vẫn trước sau
giữ cho thinh lặng, giữ sao thanh bình.
Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ,
trong con, hồn lặng lẽ an vui.
Đ.Hồn con xin Chúa giữ gìn,
nép mình bên Chúa an bình thảnh thơi.
3Cậy vào Chúa, Ít-ra-en ơi,
từ nay đến mãi muôn đời muôn năm.
Đ.Hồn con xin Chúa giữ gìn,
nép mình bên Chúa an bình thảnh thơi.
A reading from the Letter of St. Paul to the Romans
Rom 12:5-16ab
Brothers and sisters:
We, though many, are one Body in Christ
and individually parts of one another.
Since we have gifts that differ according to the grace given to us,
let us exercise them:
if prophecy, in proportion to the faith;
if ministry, in ministering;
if one is a teacher, in teaching;
if one exhorts, in exhortation;
if one contributes, in generosity;
if one is over others, with diligence;
if one does acts of mercy, with cheerfulness.
Let love be sincere;
hate what is evil,
hold on to what is good;
love one another with mutual affection;
anticipate one another in showing honor.
Do not grow slack in zeal,
be fervent in spirit,
serve the Lord.
Rejoice in hope,
endure in affliction,
persevere in prayer.
Contribute to the needs of the holy ones,
exercise hospitality.
Bless those who persecute you,
bless and do not curse them.
Rejoice with those who rejoice,
weep with those who weep.
Have the same regard for one another;
do not be haughty but associate with the lowly.