Vườn nho của Na-vốt
Thứ Hai Tuần 11 – Mùa Thường Niên
Bài trích sách các Vua quyển thứ nhất (1 V 21,1-16).
Hồi đó, ông Na-vốt người Gít-rơ-en có một vườn nho bên cạnh cung điện vua A-kháp, vua Sa-ma-ri.
Vua A-kháp nói với ông Na-vốt rằng :
“Hãy nhượng vườn nho của ngươi cho ta, để ta làm vườn rau, vì nó ở ngay sát cạnh nhà ta.
Để bù lại, ta sẽ cho ngươi một vườn nho tốt hơn, hay là, nếu ngươi muốn, giá bao nhiêu, ta sẽ trả bằng bạc.”
Nhưng ông Na-vốt thưa với vua A-kháp : “Xin Đức Chúa đừng để tôi nhượng gia sản của tổ tiên tôi cho ngài !”
Vua A-kháp trở về nhà buồn rầu và bực bội vì lời ông Na-vốt, người Gít-rơ-en đã nói với vua : “Tôi sẽ không nhượng gia sản của tổ tiên tôi cho vua.”
Vua nằm trên giường, quay mặt đi, và không chịu ăn uống gì.
Hoàng hậu I-de-ven đi vào, nói với vua : “Tại sao tâm thần vua buồn rầu, và vua không chịu ăn uống gì như vậy ?”
Vua trả lời : “Tôi đã nói chuyện với Na-vốt người Gít-rơ-en và bảo nó :
Hãy nhượng vườn nho của ngươi cho ta mà lấy tiền, hoặc, nếu ngươi muốn, ta sẽ đổi cho một vườn nho khác.
Nhưng nó lại nói : ‘Tôi không nhượng vườn nho của tôi cho vua được’.”
Bấy giờ hoàng hậu I-de-ven nói với vua : “Vua cai trị Ít-ra-en hay thật ! Mời vua dậy mà ăn cho lòng phấn khởi lên ! Thiếp sẽ tặng vua vườn nho của Na-vốt người Gít-rơ-en.”
Bấy giờ, bà nhân danh vua A-kháp viết thư, rồi dùng con dấu của vua mà đóng ấn, và gửi cho các kỳ mục và thân hào cư ngụ trong thành với ông Na-vốt.
Trong thư bà viết rằng : “Hãy công bố một thời kỳ chay tịnh và đặt Na-vốt ngồi ở hàng đầu dân chúng.
Hãy đặt hai đứa vô lại ngồi đối diện với nó, để chúng tố cáo nó : ‘Ông đã nguyền rủa Thiên Chúa và đức vua.’ Và hãy đem nó ra ngoài ném đá cho chết.”
Dân chúng, kỳ mục và thân hào cư ngụ trong thành làm theo lệnh bà I-de-ven như trong thư bà đã viết gửi cho họ.
Họ công bố thời kỳ chay tịnh và đặt ông Na-vốt ngồi ở hàng đầu dân chúng.
Rồi có hai kẻ vô lại đi vào, ngồi đối diện với ông.
Những kẻ vô lại ấy tố cáo ông Na-vốt trước mặt dân rằng : “Na-vốt đã nguyền rủa Thiên Chúa và đức vua.”
Họ liền đưa ông ra ngoài thành và ném đá ông. Ông đã chết.
Họ sai người đi nói với bà I-de-ven : “Na-vốt đã bị ném đá chết.”
Khi bà I-de-ven nghe biết ông Na-vốt đã bị ném đá chết, thì bà nói với vua A-kháp :
“Xin vua đứng dậy và chiếm đoạt vườn nho của Na-vốt, người Gít-rơ-en, kẻ đã từ chối không chịu nhượng cho ngài để lấy tiền, vì Na-vốt không còn sống nữa, nó chết rồi.”
Khi nghe biết ông Na-vốt đã chết, vua A-kháp đứng dậy, xuống chiếm đoạt vườn nho của ông Na-vốt, người Gít-rơ-en.
A reading from the First Book of Kings
1 Kgs 21:1-16
Naboth the Jezreelite had a vineyard in Jezreel
next to the palace of Ahab, king of Samaria.
Ahab said to Naboth, “Give me your vineyard to be my vegetable garden,
since it is close by, next to my house.
I will give you a better vineyard in exchange, or,
if you prefer, I will give you its value in money.”
Naboth answered him, “The LORD forbid
that I should give you my ancestral heritage.”
Ahab went home disturbed and angry at the answer
Naboth the Jezreelite had made to him:
“I will not give you my ancestral heritage.”
Lying down on his bed, he turned away from food and would not eat.
His wife Jezebel came to him and said to him,
“Why are you so angry that you will not eat?”
He answered her, “Because I spoke to Naboth the Jezreelite
and said to him, ‘Sell me your vineyard, or,
if you prefer, I will give you a vineyard in exchange.’
But he refused to let me have his vineyard.”
His wife Jezebel said to him,
“A fine ruler over Israel you are indeed!
Get up.
Eat and be cheerful.
I will obtain the vineyard of Naboth the Jezreelite for you.”
So she wrote letters in Ahab’s name and,
having sealed them with his seal,
sent them to the elders and to the nobles
who lived in the same city with Naboth.
This is what she wrote in the letters:
“Proclaim a fast and set Naboth at the head of the people.
Next, get two scoundrels to face him
and accuse him of having cursed God and king.
Then take him out and stone him to death.”
His fellow citizens—the elders and nobles who dwelt in his city—
did as Jezebel had ordered them in writing,
through the letters she had sent them.
They proclaimed a fast and placed Naboth at the head of the people.
Two scoundrels came in and confronted him with the accusation,
“Naboth has cursed God and king.”
And they led him out of the city and stoned him to death.
Then they sent the information to Jezebel
that Naboth had been stoned to death.
When Jezebel learned that Naboth had been stoned to death,
she said to Ahab,
“Go on, take possession of the vineyard
of Naboth the Jezreelite that he refused to sell you,
because Naboth is not alive, but dead.”
On hearing that Naboth was dead, Ahab started off on his way
down to the vineyard of Naboth the Jezreelite,
to take possession of it.