chi tiết
Cập nhật 06:38 10/02/2022 Lượt xem: 341
Share via Email
In bài viết

Chim Ngực Đỏ (Robin Redbreast)

Người Âu Châu, mỗi mùa Giáng Sinh và Thương Khó, thường kể cho nhau hoặc hát những khúc hát mang chủ đề “loài chim ngực đỏ” (The Robin Redbreast).

Những câu chuyện, bài hát diễn tả tình yêu dành cho Chúa Giêsu của một loài chim bé nhỏ.

Nếu là dịp Giáng Sinh, thì huyền thoại “chim ngực đỏ” sẽ là:

Chú chim nghe tiếng Mẹ Maria kêu gọi các con bò lừa mang hơi ấm cho Chúa Hài Đồng trong hang đá lạnh tại Bê-lem, nhưng tất cả đều ngủ yên.

Chỉ có một con chim còn thức, nó đã dùng đôi cánh cố quạt cho bếp lửa đỏ hồng, và dùng chiếc mỏ xinh mang về những cành củi khô.

Bếp lửa bừng lên, thiêu cháy cả chiếc ngực chú chim thành ngọn lửa đỏ rực. Đức Mẹ cám cảnh.

Từ đó, loài chim mang chiếc ngực đỏ thiên thu.

Nếu là dịp Thương Khó, thì huyền thoại sẽ kể rằng:

Vào chiều thứ Sáu khổ nạn, một con chim nhận ra có một người tử tội Giêsu bị đóng đinh trên đồi Sọ.

Xót thương người tử tội công chính, nó cố bay vào nhổ một cây gai, như một chút sẻ chia và làm dịu bớt phần nào nỗi đau cho Chúa.

Chẳng may, một cành gai nhọn đâm thủng ngực chim, máu hồng nhuộm đỏ. Cám cảnh, Chúa trên trời ghi mãi “dấu đỏ tình yêu” trên loài chim hiếu thảo nầy.

Dẫu biết đó chỉ là “huyền thoại”, nhưng câu chuyện “loài chim ngực đỏ” vẫn rất hấp dẫn.

Nó giúp nhiều người Kitô hữu, nhất là các em thiếu nhi hiểu được thế nào là “tình yêu dâng hiến, hy sinh…cả đến mạng sống”.

Đặc biệt nhất là “Tình Yêu phát xuất từ Thánh Tâm của Chúa Giêsu”, Thánh Tâm đã từng “bị đâm thâu để nước và máu chảy ra”.

Đó như là dấu chỉ của một tình yêu dâng hiến, cho không, biếu tặng… cả đến mạng sống mình.

Câu chuyện bắt đầu vào ngày sáng tạo khi Chúa tạo ra tất cả các loài chim.

Sau khi Chúa tạo hình một con chim, Chúa vẽ cho nó một hỗn hợp màu sắc tuyệt đẹp và cho nó sự sống.

Con chim bay ra từ bàn tay của Chúa, đang ca hát!

Chúa đã làm đến con chim cuối cùng nhưng tất cả các màu Chúa có trong chậu sơn của Ngài đã được sử dụng hết trừ một màu xám xịt.

Chúa sơn con chim toàn màu xám, nói với con chim rằng nó sẽ được gọi là “Robin Redbreast” và nó bay ra khỏi tay Chúa.

Lúc đầu, con chim bay, hót và nhìn khắp thế giới từ bầu trời.

Con chim nhìn thấy tất cả những con chim khác với màu sắc tuyệt vời của chúng và trở nên tò mò không biết nó trông như thế nào.

Con chim đáp xuống một cái ao và nhìn mình trong hình ảnh phản chiếu của mặt nước.

Nó thấy mình toàn một màu xám! Không có một đốm đỏ nào được tìm thấy trên nó!

Con chim nhỏ bay về với Chúa.

Hạ cánh trong tay Chúa, con chim hỏi: “Tại sao con được gọi là Redbreast khi con toàn màu xám từ mỏ đến cuối đuôi?”

Chúa mỉm cười với con chim nhỏ và nói:

“Ta đã gọi con là Robin Redbreast, và Robin Redbreast là tên của con, nhưng phải chính con kiếm được bộ lông ngực màu đỏ của mình.”

Chúa mở tay ra và con chim xám nhỏ bay đi đầy trầm tư.

Một chú chim nhỏ có thể làm gì để kiếm được bộ lông màu đỏ?

Điều duy nhất mà con chim có thể nghĩ đến là làm tổ trong một bụi rậm, giữa những bụi gai, hy vọng rằng một cánh hoa từ bông hồng đỏ sẽ bám vào ngực nó và tạo cho nó màu sắc.

Nhưng điều này không bao giờ xảy ra.

Nhiều thế hệ chim đã đến và đi; nhiều thế hệ xây tổ giữa các dòng họ nhưng con chim vẫn có màu xám.

Mọi thế hệ đều truyền lại những lời của Chúa với hy vọng một ngày nào đó họ sẽ có được bộ lông màu đỏ của mình.

Những chú chim con hỏi cha mẹ của chúng rằng ông bà chúng đã bao giờ cố gắng làm bất cứ điều gì để kiếm được dấu đỏ.

“Ông bà đã làm tất cả những gì có thể,” họ nói, “nhưng chúng ta vẫn chưa kiếm được màu sắc.”

Chú chim ngực đỏ nhỏ đầu tiên đã gặp một con chim khác giống hệt mình, nó yêu người bạn đó bằng một tình yêu mãnh liệt đến nỗi nó cảm thấy trái tim mình bừng cháy.

Nó nghĩ rằng chắc chắn lông của nó sẽ thay đổi sang màu đỏ nhưng dù có tình yêu mãnh liệt, lông nó cũng không mang lại màu đỏ.

Một con chim khác nghĩ rằng một bài hát hùng hồn sẽ khiến ngực nó đỏ bừng.

Nó hát những bài hát hay nhất, vô cùng vui sướng khi hát và tất cả những con vật khác dừng lại để lắng nghe nhưng những chiếc lông của nó vẫn xám xịt.

Một con chim khác nghĩ rằng lòng dũng cảm sẽ có được màu đỏ.

Nó can đảm bảo vệ tổ của mình và các con nhỏ nhưng điều đó cũng không mang lại màu đỏ.

Những chú chim nhỏ buồn bã nhìn nhau, nghĩ rằng chúng sẽ không bao giờ kiếm được dấu đỏ.

Vào một ngày buồn bã, một chú chim Redbreast đã chứng kiến một sự việc đau lòng.

Tổ chim nằm trong một bụi rậm trên ngọn đồi bên ngoài thành Jerusalem.

Trong tổ có ba chú chim non và cha của chúng đang cho chúng ăn.

Đột nhiên, người cha kêu lên “Hãy im lặng!”

Nó che những chú chim nhỏ bằng sải cánh của mình.

Rất đông người diễu hành đi qua, những người lính, và các thầy tế lễ trong áo choàng dài.

Một đám đông hú hét và ở giữa đám đông là ba người đàn ông vác thánh giá.

Cha của các chú chim chứng kiến toàn bộ cảnh tượng khủng khiếp khi đang che chắn cho những đứa con nhỏ.

“Điều này thật kinh khủng,” con chim nói, “Tại sao con người lại tàn nhẫn với chính họ như vậy? Thậm chí có người phải đội mão gai đâm xuyên trán! Tôi thấy máu chảy ra từ vết thương của ông ấy!

Và người đàn ông này thật bình yên. Tôi cảm thấy như một mũi tên đang đâm vào tim mình khi nhìn vào ông ấy.”

“Mặc dù tôi chỉ là một chú chim nhỏ, tôi vẫn có thể làm điều gì đó cho người đàn ông tội nghiệp này.”

Con chim bay về phía người đàn ông trên cây thập tự.

Nó bay vòng quanh người đó vài vòng.

Khi lấy được can đảm, nó hạ cánh và rút ra một cái gai cắm trên trán người đàn ông.

Đó là một cử chỉ nhỏ nhưng người đàn ông nhìn vào con chim với lòng biết ơn.

Một ít máu từ trán của người đàn ông rơi xuống ngực của con chim nhỏ màu xám và làm cho những chiếc lông này có màu đỏ thẫm.

Ngay sau khi con chim trở về tổ của mình, những chú chim con kêu lên:

“Ngực của cha đỏ quá! Lông của cha đỏ hơn hoa hồng! ”

“Đó là một giọt máu từ trán của người đàn ông tội nghiệp,” con chim cha trả lời. “Nó sẽ tan biến khi cha tắm trong suối.”

Nhưng cho dù con chim có tắm bao nhiêu lần đi nữa, màu đỏ vẫn không biến mất.

Khi những chú chim con của nó lớn lên, vết đỏ cũng xuất hiện trên lông của chúng.

Vết đỏ đó vẫn còn trên tất cả chim ngực đỏ cho đến tận ngày nay – màu đỏ từ vết thương của Chúa Kitô.

Con chim sống lòng thương xót khi nó mang lại sự an ủi cho Chúa trên thập tự giá.

Nó đã nhận được lòng thương xót từ Chúa.

Câu chuyện nhỏ này của chú chim ngực đỏ (Robin Redbreast) là bài học về lòng thương xót.

(Nguồn Internet)

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận