Giảng dạy về danh Đức Giê-su
Thứ Bảy trong tuần Bát Nhật Phục Sinh
Chúng tôi không thể không nói ra những gì tai đã nghe, mắt đã thấy.
Bài trích sách Công vụ Tông Đồ (Cv 4,13-21).
Bấy giờ, các thủ lãnh Do-thái, các kỳ mục và kinh sư ngạc nhiên khi thấy ông Phê-rô và ông Gio-an mạnh dạn, và biết rằng hai ông là những người không có chữ nghĩa, lại thuộc giới bình dân.
Họ nhận ra hai ông là những người đã từng theo Đức Giê-su ; đồng thời họ lại thấy người đã được chữa lành đứng đó với hai ông, nên họ không biết đối đáp thế nào.
Họ mới truyền cho hai ông ra khỏi Thượng Hội Đồng, và bàn tính với nhau.
Họ nói : “Ta phải xử làm sao với những người này ? Họ đã làm một dấu lạ rành rành : điều đó hiển nhiên đối với mọi người cư ngụ tại Giê-ru-sa-lem, và ta không thể chối được.
Nhưng để cho việc đó khỏi lan rộng thêm trong dân, ta hãy ngăm đe, nghiêm cấm họ từ nay không được nói đến danh ấy với ai nữa.”
Họ cho gọi hai ông vào và tuyệt đối cấm hai ông không được lên tiếng hay giảng dạy về danh Đức Giê-su nữa.
Hai ông Phê-rô và Gio-an đáp lại : “Nghe lời các ông hơn là nghe lời Thiên Chúa, xin hỏi : trước mặt Thiên Chúa, điều ấy có phải lẽ không ? Các ông thử xét xem ! Phần chúng tôi, những gì tai đã nghe, mắt đã thấy, chúng tôi không thể không nói ra.”
Sau khi ngăm đe lần nữa, họ thả hai ông về, vì không tìm được cách trừng trị hai ông.
Lý do là vì họ sợ dân : ai nấy đều tôn vinh Thiên Chúa vì việc đã xảy ra.
Đó là lời Chúa
A reading from the Book of the Acts of the Apostles
Acts 4,13-21
Observing the boldness of Peter and John
and perceiving them to be uneducated, ordinary men,
the leaders, elders, and scribes were amazed,
and they recognized them as the companions of Jesus.
Then when they saw the man who had been cured standing there with them,
they could say nothing in reply.
So they ordered them to leave the Sanhedrin,
and conferred with one another, saying,
“What are we to do with these men?
Everyone living in Jerusalem knows that a remarkable sign
was done through them, and we cannot deny it.
But so that it may not be spread any further among the people,
let us give them a stern warning
never again to speak to anyone in this name.”
So they called them back
and ordered them not to speak or teach at all in the name of Jesus.
Peter and John, however, said to them in reply,
“Whether it is right in the sight of God
for us to obey you rather than God, you be the judges.
It is impossible for us not to speak about what we have seen and heard.”
After threatening them further,
they released them,
finding no way to punish them,
on account of the people who were all praising God
for what had happened.