chi tiết
Cập nhật 13:38 19/01/2024 Lượt xem: 199
Share via Email
In bài viết

Vua Sa-un Nhìn Đa-vít Với Con Mắt Ghen Tị

Thứ Năm – Tuần 2 – Mùa Thường Niên

Vua Sa-un nhìn Đa-vít với con mắt ghen tị.

Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ nhất (Sm 18,6-9 ; 19,1-7).

Ngày ấy, khi ông Đa-vít hạ được tên Phi-li-tinh trở về, thì phụ nữ từ hết mọi thành của Ít-ra-en kéo ra, ca hát múa nhảy, đón vua Sa-un, với trống con, với tiếng reo mừng và tiếng não bạt.

Phụ nữ vui đùa ca hát rằng :

“Vua Sa-un hạ được hàng ngàn, ông Đa-vít hàng vạn.”

Vua Sa-un giận lắm, và bực mình vì lời ấy.

Vua nói:“Người ta cho Đa-vít hàng vạn, còn ta thì họ cho hàng ngàn. Nó chỉ còn thiếu ngôi vua nữa thôi!”

Từ ngày đó về sau, vua Sa-un nhìn Đa-vít với con mắt ghen tị.

Vua Sa-un nói với ông Giô-na-than, con vua, và với toàn thể triều thần về ý định giết ông Đa-vít.

Nhưng ông Giô-na-than, con vua Sa-un, lại rất có cảm tình với ông Đa-vít.

Ông Giô-na-than báo cho ông Đa-vít rằng : “Vua Sa-un, cha tôi, đang tìm cách giết anh. Vậy sáng mai anh hãy coi chừng, hãy ở nơi kín đáo và ẩn mình đi. Phần tôi, tôi sẽ đi ra, sẽ đứng cạnh cha tôi trong cánh đồng, nơi anh đang trốn, tôi sẽ nói với cha tôi về anh. Thấy thế nào, tôi sẽ báo cho anh.”

Ông Giô-na-than gặp vua Sa-un, cha mình, và nói tốt cho ông Đa-vít.

Ông nói với vua : “Xin đức vua đừng phạm tội hại tôi tớ ngài là Đa-vít, vì anh ấy đã không phạm tội hại ngài, và các hành động của anh là điều rất lợi cho ngài. Anh đã liều mạng hạ tên Phi-li-tinh, và Đức Chúa đã thắng lớn để bảo vệ toàn thể Ít-ra-en. Ngài đã thấy và đã vui mừng. Vậy sao ngài lại phạm tội đổ máu vô tội, mà vô cớ giết Đa-vít ?”

Vua Sa-un nghe theo lời ông Giô-na-than, vua thề rằng : “Có Đức Chúa hằng sống, ta thề : nó sẽ không bị giết.”

Ông Giô-na-than gọi ông Đa-vít đến và thuật lại tất cả những điều ấy ; rồi dẫn ông Đa-vít đến với vua Sa-un, và ông Đa-vít lại phục vụ vua như trước.



A reading from the First Book of Samuel
1 Sm 18:6-9; 19:1-7

When David and Saul approached
(on David’s return after slaying the Philistine),
women came out from each of the cities of Israel to meet King Saul,
singing and dancing, with tambourines, joyful songs, and sistrums.
The women played and sang:

“Saul has slain his thousands,
and David his ten thousands.”

Saul was very angry and resentful of the song, for he thought:
“They give David ten thousands, but only thousands to me.
All that remains for him is the kingship.”
And from that day on, Saul was jealous of David.

Saul discussed his intention of killing David
with his son Jonathan and with all his servants.
But Saul’s son Jonathan, who was very fond of David, told him:
“My father Saul is trying to kill you.
Therefore, please be on your guard tomorrow morning;
get out of sight and remain in hiding.
I, however, will go out and stand beside my father
in the countryside where you are, and will speak to him about you.
If I learn anything, I will let you know.”

Jonathan then spoke well of David to his father Saul, saying to him:
“Let not your majesty sin against his servant David,
for he has committed no offense against you,
but has helped you very much by his deeds.
When he took his life in his hands and slew the Philistine,
and the LORD brought about a great victory
for all Israel through him,
you were glad to see it.
Why, then, should you become guilty of shedding innocent blood
by killing David without cause?”
Saul heeded Jonathan’s plea and swore,
“As the LORD lives, he shall not be killed.”
So Jonathan summoned David and repeated the whole conversation to him.
Jonathan then brought David to Saul, and David served him as before.

Nguồn Vatican News

0 0 đánh giá
Article Rating
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận